Một chàng trai bị lạc giữa một sa mạc. Anh mệt lả và khát khô, sãn sàng đánh đổi bất kỳ cái gì chỉ để lấy một ngụm nước. Ði mãi đi mãi, đến khi đôi môi anh đã sưng lên nhức nhối thì anh thấy một căn lều: cũ, rách nát, không của sổ.
Anh nhìn quanh căn lêu và thấy ở một góc tối có một cái máy bơm......
Trong những ngày Hà Nội đánh Mỹ, ta có thể nhìn thấy Nguyễn Tuân mặc một bộ đồ lụa nâu, thong thả giở tờ báo tiếng Pháp trên một chiếc nắp hầm trú ẩn cá nhân ở bãi bia Cổ Tân trước Nhà Hát Lớn. Rồi những ngày B52, Cụ đội lên đầu cái mũ sắt phòng không, ở lại Hà Nội làm “phóng viên chiến trường”.......