Chiếc mũ và văn hóa ứng xử

Hàng ngày, chúng ta ai cũng từng phải chứng kiến những hành vi làm mất vẻ đẹp văn hóa giao thông, mất mỹ quan đường phố. Nếu như những hành vi đó xảy ra cách đây vài chục năm thì người ta có thể quy trách do thời buổi còn nhiều khó khăn nên “cái khôn” bị “bó” lại. Nhưng đất nước ta đã mở cửa, đã hội nhập và khi số du khách nước ngoài đến Việt Nam ngày càng gia tăng thì vấn đề văn hóa đường phố không thể không đặt ra vì đó là thể diện của đất nước.
Chiếc mũ tuy chỉ là vật dụng tầm thường nhưng một khi biết vận dụng đúng lúc, đúng nơi, thì nó không chỉ tiện dụng mà còn thể hiện nếp sống văn hóa. Trong tinh thần đó, xin mời các bạn đọc 2 câu chuyện ngắn sau :
Câu chuyện thứ nhất: Một bà mẹ trẻ chở con đi học. Khi đi được nửa đường, thằng bé chợt mót tiểu. Người mẹ dừng xe cho con đứng bên lề đường giải quyết. Nhưng vì quãng đường đó cửa tiệm san sát đang lúc đông người qua lại, cậu bé không tìm được một chỗ nào trống vắng để xả .Tội nghiệp cậu bé, chẳng biết có phải vì mắc cỡ hay do chấp hành tốt lời cô giáo dạy trong giờ đạo đức chăng mà dù mót tiểu hết sức vẫn không chịu trút ”bầu tâm sự”.
Cậu cứ đứng khom khom bụm tay, nhăn nhó,đau khổ. Chợt một người đàn ông cụt tay, ngồi bán vé số ở gốc cây gần đó, bước tới. Ông bỏ cái mũ bảo vệ bằng nhựa đang đội trên đầu xuống, từ tốn bảo cậu bé “pi” vào đó. Khi cậu bé giải quyết xong, ông ta bê chiếc mũ đổ ‘”vật phẩm “ vào miệng cống bên đường rồi lặng lẽ về chỗ cũ ngồi, chiếc mũ để dưới chân .Ông bình thản nhìn dòng người qua lại như không hề có gì xảy ra.
Câu chuyện thứ hai: Một chiếc xe ba gác chở mấy can nhớt cán phải hòn đá nằm đã làm nhớt đổ xuống lòng đường một vệt dài trên 3 mét. Người lái xe quay đầu liếc nhìn. Anh ta lầu bầu mấy tiếng rồi tiếp tục đạp xe đi. Một, hai rồi ba chiếc xe máy chạy vào vệt nhớt để rồi nối tiếp nhau đổ kềnh ra mặt đường. Các nạn nhân ngồi nhăn nhó, xuýt xoa. Hơn chục người dừng xe lại đứng xem. Trẻ em bu tới cười cười, chỉ trỏ. Chúng reo lên vỗ tay khi có thêm một người nữa vừa bị ngã. Người này gượng đau đứng dậy kéo chiếc xe để sát lề rồi xăm xăm bước về hướng cây to gần đó. Ông bỏ chiếc mũ du lịch xuống, dùng hai bàn tay vốc đất cho đầy và đem trải dài lên vệt dầu loang giữa đường. Xong đâu đó, ông gài chiếc mũ vào dưới nệm xe, lấy khăn trong túi ra lau mồ hôi. Lúc cái khẩu trang trên mặt ông được cởi ra thì những người đứng xem mới nhận biết đó là một người nước ngoài.
                                                                                          (ST)